Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

Tất cả là cuộc sống!

Tình yêu cũng giống như một chiếc răng… Khi mọc nó làm ta đau, khi gìn giữ nó ta phải chịu đau và khi rụng nó cũng làm ta đau nhưng ở đời không ai không muốn có răng cả.




Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày.


Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ. 
Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời.

Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn.


Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận.


Có những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ biết mặt nhau hay thậm chí chẳng để ý tới, nhưng nhờ có nó ta chợt nhận ra: vô tình gặp nhau ba lần đó là nhân duyên.


Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm. 


 Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người và nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu

Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau. 

Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ; họ tin vào lời hứa; họ có những lời ước hẹn; họ đã trưởng thành từ nỗi đau; họ nhận ra sai lầm; họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu.

Tất cả là cuộc sống!






Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Gửi em.....

From: Chàng trai miền Trung
Gửi em..người con gái anh không thể quên...à không cái này giống sách giáo khoa quá . Phải nói là người con gái anh rất muốn quên thì đúng hơn. Em biết không? đã bao lần anh muốn nói ra những suy nghĩ thực sự trong lòng mình để gửi đến em, cho em hiểu nỗi nhớ trong anh nó lớn đến nhường nào nhưng không hiểu sao anh lại không thể. Đêm nay vì nỗi nhớ em đã vượt xa sức chịu đựng trong anh nên anh quyết định trải lòng cùng blog radio để gửi đến em những tâm sự chân thật nhất từ trái tim anh. Đầu tiên anh xin gửi một chút nắng ấm từ miền Trung xa xôi đến với em để đáp lại chút se lạnh từ miền Bắc mà bao lần gửi đến anh. bây giờ chắc ngoài đó lạnh lắm em nhỉ? nghe nói dưới 10 độ cơ đấy :)  Thấy nick em sáng nhưng anh không biết nên làm sao nữa..nhắn tin cho em thì anh không thể bởi vì con người anh nó vậy em hiểu rồi....tự trọng nó lấn át đi tất cả..nhưng mà...anh vẫn muốn quay lại như ngày xưa..một ít quan tâm nhẹ nhàng em đi ngủ đi khuya rồi hay đắp chăn thật ấm vào, Mình cùng nhớ lại 1 chút em nhé.?  ^^
Anh nhớ ngày đầu mình quen nhau, lúc đó em còn là 1 cô bé ngang ngược bướng bỉnh thậm chí không nói là coi trời bằng vung.=)) Nhưng em có biết lúc em chửi anh khùng, không coi anh ra gì trước mọi người thì anh đã thấy thích em..( nói ra chắc em không tin đâu :3) Những tối hôm sau thì mình đã trở thành cặp chém không biết chán, ngày ngày anh cười không biết bao nhiêu lần bởi cách tiếp cận nói chuyện của em. Anh vẫn còn nhớ như in ngày mà anh nói lời yêu em..:D Anh nghĩ ra câu chuyện là có 1 đôi bạn thân nọ ngày ngày nói chuyện với nhau cho đến lúc không còn gì để nói nữa và họ quyết định đi đến việc kết hôn, và từ đó họ lại có thêm rất nhiều chuyện để nói với nhau. qua câu chuyện đó em hiểu điều gì? em còn nhớ câu trả lời của em không? Đến giờ anh vẫn còn cảm thấy ấm lòng vì nó em ạ. Mỗi lần nói chuyện với em thì anh cười nhiều hơn là chat. Em giúp anh có thêm nghị lực để hoàn thành tất cả, học hành, rồi đến bao nhiêu thứ mà anh quan tâm trong cuộc sống thường ngày, giờ nghĩ lại anh thấy mình thật vô tâm. Em như thế với anh nhưng thử hỏi những lúc như thế anh làm gì được cho em? những lúc em buồn những lúc em gặp vấn đề thì anh ở đâu. Anh quá ích kỉ phải không em? anh chỉ lo cho bản thân mình, chỉ biết đến cuộc sống của mình, chỉ biết là mình thi được bao nhiêu điểm, chỉ biết mình với bạn bè thế nào. Giờ anh mới biết em đáng thương thế nào khi mỗi lần nhắc đến chuyện của em thì anh cố tình lảng tránh không muốn nghe. anh ân hận lắm em có biết không?
Những ngày thi cuối cấp 3 và thi đại học: em đã luôn bên anh động viên anh ôn thi mỗi đêm, lúc đầu cô giáo còn bảo anh không đậu nổi đấy. Nhưng nhờ em. em đã giúp anh bỏ gạt bỏ đi những ngày tháng ăn chơi tới bến cùng bạn bè. Những tin nhắn những lời yêu thương của em đã giúp anh đứng vững trong những giây phút quyết định nhất của cái thời cắp sách đến trường. Cũng nhờ em mà cái tật thức đêm đến 4 5 h sáng bây giờ nó vẫn còn em ạ :( Có lẽ quyết định sai lầm lớn nhất của cuộc đời anh chính là vào học ở cái thành phố này, Ngày đó mình cùng quyết định thi vào trường em bây giờ thì có lẽ mọi chuyện đã khác, chính sự thực dụng đã làm cho anh quyết định sai lầm. Anh biết khoảng cách là quá xa để chúng ta tiếp tục mọi chuyện... khoảng cách trong tình yêu nó quá ngắn giữa em và anh nhưng khoảng cách địa lý thì quá lớn. Chỗ anh nóng bao nhiêu thì nơi em ở lại lạnh bấy nhiêu..Lúc em nói ra với anh và bạn anh là nơi đó đã có người theo đuổi em, họ rất tốt với em, làm được những gì mà anh không làm được cho em thì trái tim anh như thắt lại, lúc đó anh như chết lặng.. Thực sự mà nói, em và anh xa như thế thì anh có thể làm gì? anh không giận họ không giận em không giận chính bản thân anh bởi đó là quy luật của cuộc sống. Mà thứ gì đã trở thành quy luật thì mình nên chấp nhận thôi em ạ, :D Những ngày đó em luôn gắt gỏng với anh, tỏ thái độ khó chịu trong  mỗi lần nói chuyện. Vâng anh biết điều đó, chắc hẳn em cũng đã phân vân rất nhiều phải không.? Đến chính anh mà còn suy nghĩ để lựa chọn nữa là em. Anh biết trước cả khi em nói ra nhưng anh vẫn tôn trọng quyết định của em mà không tác động gì...Con người anh là vậy..không sâu sắc nhưng lại rất chân thật : Anh đã cho em quyết định..nếu chia tay chọn họ thì anh cũng đồng ý. Không phải vì anh không đủ can đảm để giành lấy em mà bởi anh không có tính cách là níu kéo những thứ gì đã không thuộc về mình cái đó anh đã nói thẳng với em rồi mà. Đến giờ anh cũng không biết là mình sai hay đúng em này? Đã nhiều lần anh định hỏi em nhưng anh sợ lắm em à...cảm giác sợ hãi trong tình yêu nó thực sự đáng sợ em à.  Hằng ngày hằng giờ anh vẫn vào FB của em, thử hỏi 1 cái stt nào của em mà anh không đọc, 1 tấm ảnh nào mà anh không xem, Anh vẫn lặng lẽ như thế cho đến 1 ngày em công khai tình cảm với người đó..^^  Học cách chấp nhận đó là thứ đầu tiên mà cuộc đời dạy cho anh, cuộc đời anh đã quá nhiều đau khổ và mất mát cho nên anh đã quá quen..lần này anh quyết định gác tất cả vào 1 góc trong ngăn kéo mà xếp nó vào 1 góc trong quá khứ 1 cách ngay ngắn. Người đó và em quá đẹp đôi, anh hiểu. Anh chấp nhận cho cả 2 bởi 1 cô bé như em cần 1 sự chăm sóc và sự quan tâm đúng nghĩa thứ mà anh chẳng bao giờ làm được cho em em à. Anh đã từng nói với em về điều này nhưng em bật lại anh là sự quan tâm đúng nghĩa nó là như thế nào anh hiều không? Câu hỏi đó anh không trả lời bởi thứ em đang có bây giờ chính là nó đó :) Em nghĩ là anh vô tâm lạnh lùng đúng không? Không phải như thế đâu em à..thực sự là anh suy nghĩ nhiều hơn em đó, anh đau nhiều lắm. Người thứ ba họ có điều kiện gần em hơn anh, ngày ngày tâm sự cùng em những khi em buồn. Những ngày lễ lớn đều dẫn em đi chơi? anh có điều kiện ấy không? một chữ số không em à....Tất cả những gì anh cho em chỉ là 1 trái tim chân thành, mà theo em thì là 1 mái nhà tranh 2 cặp mắt vàng ấy =)) Vâng. vô vị. Tình cảm như thế thì đâu phải tình yêu, giữa 2 đứa mình chỉ là cảm xúc của tuổi mới lớn thôi .Nhưng với anh cái cảm xúc ấy anh không thể phủ nhận nó được, mỗi lần anh say anh lại gọi cho em, mà mỗi lần như thế thì hình như anh nói gì anh cũng không nhớ luôn.haiz. Đã 2 năm dài trôi qua..anh đã là 1 cậu sinh viên ham chơi lêu lổng năm 3. còn em ? một cô sinh viên ham chơi luôn..nhưng anh biết trong em còn có hoài bão rất lớn. Nhiều dự định em còn chưa thực hiện lắm. Anh rất muốn là người đứng sau em nhưng anh không thế khi mỗi lần đối diện với em thì anh lại không thể nói ra những gì mình muốn,. cảm giác gượng ép nó đến khiến anh không thể tiếp tục những cuộc trò chuyện cùng em .Và anh đã đặt rất nhiều niềm tin vào người thứ 3 ấy, rằng : họ sẽ mang đến cho em hạnh phúc. Và đúng thật em bây giờ cũng đang rất vui còn gì <3. Cứ mãi cười như thế nhé em, như thế anh cũng cảm thấy thực sự hạnh phúc . Anh đã chọn con đường như thế thì anh sẽ không tác động đến em thêm 1 lần nào nữa em à. Tin ở anh đi. Thật ra những lời này gửi đến em nhưng anh không thể, cứ như vậy sẽ tốt cho cả 2 đứa mình em nhé. Thôi cũng đã sáng rồi bắt đầu ngày mới thôi em...Đã N đêm như thế này 5 6h mà anh không thể tìm được đường vào giấc mơ và đêm nay, đêm N+1 anh đã viết cho em những tâm sự bằng tất cả cảm xúc của mình để xóa tan đi nỗi nhớ về em trong anh.......tạm biệt em nhé cô bé của người ta :))

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Try on..:D

Sắp thi rồi và chiều nào cũng đánh bài...tối online đến nửa đêm. bỏ học 2 ngày rồi. cho là 4 chỉ kttc1 F đi. quyết tâm...! :) kì này phải 2.0 :D tính cả môn F ý :) try on try on..
to be continue..

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Điếu thuốc tàn bên ly cafe cạn...


Điếu thuốc tàn bên ly cafe cạn
Đời khốn nạn khi em bỏ anh
đi
Quá khứ trôi đi quá khứ buồn
Nhìn lại quá khứ lệ sầu thương
Gái càng đẹp càng không
chung thuỷ .....
Ðiếu thuốc tàn tri kỷ đời
trai..... .....
Uống rượu say ngày mai sẽ
tĩnh..... ....
Uống rượu tình khó tĩnh lắm
ai ơi... ...
Buớc giang hồ không hề rơi
nuớc mắt.. ...
Mà giờ đây anh ôm hận khóc
thầm
Ðêm về khuya ngàn sao lấp
lánh
Xã hội buồn vắng bóng người
anh yêu ...
Giang hồ đẫm máu anh không
sợ …
Chỉ sợ đường về vắng bóng
em …
Ân oán giang hồ nuôi ta lớn
Người tình phụ bạc dạy ta
khôn!

À...giang hồ đẫm máu anh không sợ chỉ sợ đường về thiếu mì tôm phải không nhỉ? :))...ừm. cũng 2h rồi, ngồi tâm sự với thằng bạn thân mà buồn quá..thôi bắn điếu thuốc đã. cho bớt cô đơn :) he he.
xong!
!!
đắng quá...chẳng  biết là điếu thứ mấy đây rồi nữa...2 ngày chưa được hột cơm..1 gói thuốc.thế là đủ cho 1 cuộc sống chán nản. 20h..thằng bạn cấp 1 điện, nó còn giả danh giang hồ giang nắng tìm mình mới sợ chứ, 1 phen đứng timmmm , hết cmn hồn. à. thằng này con nó cũng được 2 tuổi rồi..chắc hạnh phúc lắm.<3 mình cũng muốn có 1 gia đình nhỏ như thế...:try: ... nó cũng hỏi han mình đàng hoàng. hẹn ngày về gặp rồi cù mình đi kontum chơi <3 nó bảo vào làm con gà đãi bác..à nhầm..chú chứ nhỉ^^ mình cũng nói thẳng giờ mình cũng đang gặp rắc rối trong cuộc sống....mình gây chuyện nhưng từ giờ sợ bị làm phiền...hỏi nó có cách nào giúp không?. nó bảo ok có mấy thằng bạn học đây cũng có số má. ui trời. được thế thì tốt quá :( khỏi lo,,hi. mình cũng chẳng nhờ,. nhưng mà xày ra chuyện thì còn có người giúp,...liệu trước cho chắc gạo. ai biết bọn nó từng là anh em nhưng nó đối xử với mình ra sao? cái đó có trời mới biết. :D..thôi hơi dài dòng rùi :3 ..đang nói chuyện điếu thuốc mà? chắc giờ chỉ có nó với sáng ra 1 ly cafe bên quán Dạ Thảo là bạn thân của mình trong 2 năm cuối của quãng đời sinh viên nữa thôi ...haiz. mình cũng đã có những người bạn thân mà? thân thân cái beep.. 
Còn tiền còn bạc còn huynh đệ.
Hết mồi hết rượu mất anh em.


Làm điếu nữa nào...phèo..đeo tai phone nghe nhạc sàn...say thuốc lá!!! đúng là không thể tin nổi. mình mới chỉ hút được có 1 tuần...cảm giác phê thì phê thật nhưng chả có gì đặc sắc với cái tiết mục này cả..mình không nghiện. đó là cái chắc ^^ hút để lấy cảm giác viết tiếp thôi :D

Nhân vật đầu tiên trong đời mình gặp gỡ là khánh công tử...nói công tử thì hơi quá nhưng nó là đứa con nhà giàu..ngon nhất nhì xóm. chơi thì không sợ trời đất...nhưng được cái. vì anh em nó làm tất cả :D mình nhớ có lần mình bị đánh nó đứng ra chơi 2 3 thằng 1 lần. hồi đó còn nhỏ được như thế đã là gan dạ anh hùng lắm rồi...nhưng rồi sau đó học hết cấp nó cũng cưới vợ..đấy,,nó vừa gọi điện cho mình lúc tối đấy.giọng lai kon tum..sợ vê lờ,.. :D không biết lúc nào thì được gặp cu ken con nó đây :)
Lớn lên thêm tí nữa có hải với lại quý, Đồng...cũng được..nhưng mà nãy nói chuyện với nó buồn quá,,nó sống mà như chết rồi..2 năm nay không làm ăn không học hành. rong ruổi khắp nơi từ biên hòa về hà nội vinh rồi khắp nơi. haiz. thằng quý thì mới nghe nói là về quê, bỏ dở 2 năm đại học để về thi lại, không nói ra thì mình cũng biết nó cũng như mình dính vào quá lắm thứ. học hành kết quả thì kém.. giờ không làm lại thì chắc không bao giờ có thể làm lại được, mình tôn trọng quyết định của nó. dù sao nó cũng là đứa chín chắn nhất trong số các anh em :D còn thằng Hải thì mấy ngày không chat được với nó, thực chất là chat mà nó không chat lại..mình cũng muốn giúp nó nhưng mà chịu. nó phá quá nhiều. mình không tin là thằng bạn mìh nó nhắn tin về cho mẹ nói những lời lẽ mà mình không tin được. hồi trước nó là đứa nghe mình nhất. hiểu mình nhất. có đêm mình bỏ nhà ra đi lúc 12h đêm. chỉ qua nhà gọi vài tiềng là nó đi với mình ra cầu ngồi đến sáng, mặc dù chỗ đó nghiện ngập đầy ra, mất mạng bất cứ lúc nào. thời ấy sống hoang dã ấy có khi lại hay :( giờ lớn lên đồng tiền nó  chi phối nhiều quá. muốn chơi thì  trước tiên phải có tiền. không có tiền khác nào nó coi mình là con chó. mình cũng chứng kiến rồi. quá nhục nhã luôn. chính thế mà mình đã đi làm lại. kiếm tiền đổ xăng cf với lại đi học tiếng anh. tự lo cho mình một ít trong cuộc sống thường ngày. chứ không chết nhục trước khi chết với bạn :D. lại nói thằng Hải. nó làm mọi người thất vọng quá, haiz. chị Dung nt với gọi minh cf suốt. mình biết chị lo cho thằng em lắm:( nhưng mà mình cũng chả giúp được gì mấy.cũng tội cả nhà nó. Chị Dung thì hiền rứa mà do cái tính của thằng Hải nó bốc quá. giống  y mình :3mình biết nó chơi với anh em rất thật thà nhưng kết quả thì anh em chỉ lợi dụng nó thôi. chính điểm này đã làm mình phải ôm hận rồi :3
lên 12 thì có thêm bạn quý anh,...vâng đó là 1 đứa tốt :D mình thích tính anh ấy , lúc đầu không thích vì nó giỏi hơn . hé hé. quyết tâm đánh bại nó mấy lần thành công thì mới làm bạn được..tính mình cao thế đó. mình có niềm kiêu hãnh riêng. thực sự là như thế :D thôi thế là đủ rồi. còn nửa sau thì để xong đại học mình sẽ edit lại sau... :D mình cũng chưa chắc về điều này. cần có thời gian để chứng minh. hhihih ^^
Nói chung tạm thời là điếu thuốc li cf là bạn mình trước cái đã. cái khác tính sau :D

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Rượu Bia và "Bè" bạn ....

Bắt đầu uống từ lúc liên hoan thi đại học...từ đó đến giờ mình chẳng nhớ được bao nhiêu cuộc vui mà mình đã tham gia nữa...vào đại học mình đi làm gia sư tháng gần 3tr..tiền đó trả tiền trọ với lại đi nhậu ăn chơi ...chính điều này đã ảnh hưởng thực sự đến con người mình...bên cạnh đó, kiếm được cái kèo với hội nhậu kt cũng là lí do nữa...nói thẳng ra mà nói thì thằng nào cũng phải biết nhậu để đôi lúc quan hệ..mình cũng đã qua cái thời trẻ trâu nhậu vào là nói linh tinh không coi ai ra gì..hành động không kiểm soát được..haiz. sau này mình sẽ ko phải hối hận vì điều này nữa.. :) xem nào..năm nay mình đã ở phòng nhiều hơn.như năm ngoái mình đêm nào cũng đi nhậu cả đêm . giỏi lắm sáng về. lúc ngủ phòng bạn, lúc ngủ ngoài biển :( bạn bè mình cũng nhiều.chủ yếu là bách khoa và kinh tế. trường mình thì chủ yếu là clb karate với lại bạn cấp 3. bạn tín chỉ. nói chung cũng nhiều. chắc là do mình điên hay sao nhưng mà con gái thì ít lắm :( chủ yếu với mấy anh em thân thiết để kiếm kèo mà nhậu 19.(haha) mấy đêm rồi mình cũng không ngủ được vì cái vấn đề này, xem lại anh em để nhờ hỏi bài xem nào? thực tế Đ' có đứa nào hết..haiz!!! mình cũng nên tự nhìn lại bản thân..chắc do mình chọn bạn sai lầm? cũng không phải. thực sự thì tất cả là do mình ..1 thằng cố chấp với lại thêm 1 tí thẳng thắn, :( truong cuộc nhậu, mình tôn trọng anh em hết mức, tắt máy điện thoại khỏi ai gọi, có lúc mẹ mình gọi mà mình k biết luôn....bạn bk của mình à :) chỉ là đánh bài với lại nhậu , mấy thằng chơi cũng vui. thực sự mình thấy Trí hợp với mình nhất,nhiều cảm xúc. cũng thông minh, hiểu chuyện , Trải qua bao nhiêu ngày tháng ăn chơi trác táng đua đòi vớ vẩn...sang cuối năm 2...mình bắt đầu chơi lô đề... (vân vân) đương nhiên không ai chơi mà thắng hết, thua là chủ yếu..thắng thì đi nhậu..thua thì nhận lương để trả nợ. mẹ mình cũng vào 2 chuyến để chi trả cho mình... :( haiz.thôi nói về mẹ mình trong bài khác được...thực sự nhắc đến lúc này thì nước mắt mình cũng sắp tràn ra.....Nhà luôn dặn mình uống bia không được uống rượu bởi tính cánh của mình khi rượu vào là rất nguy hiểm không kiểm soát được bản thân, hành động lúc đó thực sự sợ..mình bắt đầu uống rượu từ lúc mình mang chai rượu cúng cho bố từ quê vào đà nẵng. ngày đó mình uống ít nên không sao....rồi dần dần mình uống lần 2 lần 3..lần 4 là uống với anh thục buổi tối. đêm ấy đến giới hạn mình cũng đã dừng..hôm đó anh ấy cũng bảo thế là tốt.. haizz.
Điều gì đến thì cũng sẽ đến..ngày 21/9 là sinh nhật mình..trưa mấy thằng bạn cờ hó rủ đi nhậu buổi trưa mình đã gắng để giữ sức cho buổi tối...hôm đó mình uống rượu cũng bay quá rồi..:( về đánh bài với anh em mà mắt mình không mở ra nổi...:( đánh bay bay mà mấy đứa không biết....tối hôm đó mình sang trường nhậu với anh em clb krt..uống mấy chai bia..mình tưởng không sao..giá như hôm ấy..gọi thằng cu chương (Hs của mình) đi thì đã không có chuyện xảy ra...:( nhưng mà khi đã ngấm vào..rượu bia..đêm đó mình đã nôn và bay lên bay xuống mấy lần..nói chung mình chả nhớ clgc. sáng ra...biết chuyện..mình đã thấy khốn nạn rồi :( thực sự cái đó thì mình đâu cần...bao nhiêu đứa cho mình còn chả cần :( nói thật .!!!! nói đi cũng nói lại, hôm đó còn cái xe mà mình với trí núc về thì kg được. nếu chúng nó là bạn mình thì để ý chút đê? :( nói chung đây là bài học lớn cho đời mình...một bài học không bao giờ có thể quên..mình sáng ra gọi điện xl cũng không nghe máy. nhắn tin cũng k thấy nt lại...đời rút cuộc là thế đó...mình tưởng là mất một đứa bạn thân mãi mãi...:( mình nợ họ hơn cả những lời xin lỗi... 1 tuần sau thì thấy anh em hủy kết bạn với mình...sang p anh thục lấy cái ghế về thì nhận được câu trả lời lạnh tanh em còn có mặt mũi để qua p anh nữa à , cũng không thể hiểu nổi ,,mình xem họ như người anh. mình sai rõ ràng..chuyện đó cũng là chuyện của mình và nó. Nhưng anh em trách mình cũng chả có gì sai. làm được chịu được. không có gì hết,..mình cũng đã dừng lại rồi. nếu không làm gì mà không có chuyện lớn...cuối tuần Huân điện nói mày trả tao 100K đi bố mẹ tao gửi tiền ăn cho tao. mày lo trả cho tao nhanh. mình bảo 100k thì cũng trả sớm  mà lo gì...nó còn nói giọng chửi mình..mình đã thấy không ổn ở đây rồi..thằng này cũng hiểu mình mà làm vậy..về bật fb ra xem thì thấy hủy kết bạn hết trơn. ôi zời.! anh em giờ thì hiểu hết rồi. mình chả muốn nói nhiều. chơi với mình mang tiếng lắm. lô đề chơi bời,. say lên thì hành động như thú vật. tự mình biết mấy đứa cũng muốn tránh xa mình từ lâu nên thêm cái cớ!! haiz . đời là thế mà. đáng ra anh em có lỗi thì gọi mình ra nói chuyện làm gì cũng ok hết nếu coi mình là anh em :( mình không thể hiểu được?nhiều lần say chúng nó cãi nhau chỉ vì thiếu 100k tiền nhậu..anh em ai cũng có lúc sai mình mời hết anh em ra cf nói chuyện cho rõ ràng...mà giờ cái bè này coi mình là thế đó. chẳng hiểu nổi.  :(
làm vậy mà k thấy áy náy thì kể cũng lạ. thôi mình cũng chấp nhận thôi mà. lỗi do mình. biết trước kết cục mà vẫn đâm đầu vào. qua chuyện này hiểu thêm 1 tí về cuộc sống về anh em mình thì cũng tốt chứ sao? đi được 21 năm mà giờ mình cũng không tin vào mắt mình. những gì mình chứng kiến trong cuộc sống này nữa.! 
chuyện này chả làm mình bực nhiều bởi người gây ra là mình. có làm gì đi chăng nữa thì mình cũng là người sai,. hậu quả nếu xảy ra thì quá nghiêm trọng.!!!!!!!! anh em bảo mình không cần giải thích nhưng thực tế mình cũng chả muốn nói làm gì. lỗi mình gây ra cho ai thì mình giải quyết với họ chứ cần gì phải thế. nếu là anh em tốt thì thấy anh em mình sai thì đã khác. như mình cũng nhiều lần nói cho anh em thằng này thằng khác là phải nói thẳng ra để anh em hiều nhau. đời là thế mà, :( cuộc sống nó đéo giống cái cuộc đời là ở chỗ đó :)) 3h sáng nhưng không ngủ được. anh em thân thiết là những thứ không thể thiếu trong cuộc đời........nhắc đến là nản. thử hỏi anh em rơi vào tình cảnh như mình...say ngẩn lên. bao nhiêu người nói là không hành động như mình...:( tự tin quá nhỉ 19. thôi block chúng nó luôn,. khỏi lằng nhằng rắc rối,:( mình thất vọng nhiều hơn là hối hận...thực sự là thế đó :(

AOE- Niềm đam mê không bao giờ tắt..

AOE - Age of Empires I ..nói cách thân mật thì gọi là chém chế.. :D
Bắt đầu chơi từ năm lớp 8..gắn bó với nó cũng được 6-7 năm rồi..mặc dù chơi không hay lắm nhưng thực sự nó hấp dẫn đến mức mình có thể chơi 2 3 ngày không ngủ cũng được ..haizz.
tuần trước mẹ vào chơi. thấy mình ngày chơi cả buổi chiều. tối cũng chơi. hôm đó là cuối tuần nên mẹ không biết...Mẹ bảo mình ăn rồi cứ ngồi giết voi giết voi xây nhà..chính mẹ cũng bảo cái này theo mình từ ngày biết chơi game đến giờ..bỏ lên bỏ xuống nhưng thực sự khó mà nghỉ được. Quãng thời gian học năm 1 mình đi học đi làm cả ngày nên không có thời gian..lúc đó tưởng chừng như đã không phải một mình chơi trên garena vì đã có công việc, có việc học, có bạn bè. :D bước sang năm 2 năm 3 thì mình ở trọ xa trường nên những ngày học cả ngày phải ở lại trường.quãng thời gian giữa trưa và chiều mình rảnh lắm...tiền ăn mình 15k thì 1 chai sting và mấy giờ chơi đập vài chục trận lấy sức vào học tiếp :))  nói mình nghiện điện tử thì không đúng lắm..con người ai cũng có lúc cần thư giãn..mình không đam mê đến mức mà chém ngày đêm hoặc là bỏ học chém chế..mẹ nói cái này đã đeo đuổi mình rất lâu rất lâu rồi... lúc giải trí bạn bè mình nghe nhạc hay xem 1 bộ phim thì thay vào đó mình ngồi xem lại clip của các cao thủ đánh online để học tập :) nó còn hay hơn cả phim nữa.

đồ họa thì cũng mức này thôi
Thời gian trôi đi thì không thể lấy lại được...mình cũng biết thế nhưng cái đam mê nó đã gắn vào máu rồi thì khó mà bỏ được..haizzz hay là nghiện rồi nhở:)))=)) Mình còn nhớ lúc ôn thi...game này cũng cho mình chút động lực đó chứ. khi mà mình tự đặt ra cái quy định là sau 4h mới được đánh vài trận đế chế cho tỉnh ngủ...và mình ngày nào học đến đó thật...sau đó chém 1 tiếng..và ngủ quên không đi học ở trên trường :))=))
lên đại học thì khác...hồi năm 2 mình ngồi chơi mà ngoảnh xem đồng hồ thì đã 6h sáng..chợp mắt tí thì đã 2h chiều :))=)) thế là mất toi buổi học..kể cũng phí..cái này đeo đuổi mình  nhiều quá. Giờ bạn bè mình bỏ hết, chơi LMHT hay game khác nhưng mình vẫn trung thành với AOE..giờ đế chế đỉnh cao cái gì cũng khoa học..hơn nữa có clip nên chơi cũng chán..vì đã có bài sẵn cho mình chơi. VD shang 25+1 hay 26+1..sách giáo khoa chắc cũng có cái này rồi :( 
Bây giờ thì xem nào :-w... Ngày hôm nay tính ra chém 3 tiếng..quá nhiều rồi...ngày 24 tiếng mà chơi thế..lại còn đi học. tối nay ôn thi thuế nhưng thực ra mình không có tâm trạng học lắm :( viết 1 tí về game. coi như là cái sở thích game của mình đi ^^
sau này có con chắc mình sẽ cho nó chơi game này đầu tiên. ^^ hi vọng là mẹ nó không cấm. chắc lúc đó mình bế con đánh quá :(

nhưng sau đêm nay...tạm gác cái đam mê này lại đã...kì rồi mình đã bị cảnh cáo học tập :(( không ngờ lại tệ hại đến thế. giờ bị lần nữa đuổi học là cái chắc. :3 Cái đam mê này sẽ gác lại đã..thực sự mình muốn nghỉ lâu rồi nhưng h sẽ đến lúc nói tạm biệt :D Nó cũng là 1 phần gây ảnh hưởng cho mình nhiều quá :D 
à..nhắc mới nhớ..anh này đánh cho TPEC mà cũng đã giải nghệ..thành công trong cs rồi này..

Quyết định trở lại với Blog :D

Cũng 3 năm rồi không dùng blog..thực ra là từ ngày bước chân vào ngưỡng cửa đại học..quãng thời gian dài đã trôi qua..xem nào??cũng năm 3 rồi..vậy là được 2 năm..mặc dù có nhiều chuyện xày ra trong cuộc sống của mình nhưng hơn ai hết mình hiểu rằng xung quanh mình còn có những người bạn :D ^^ 3 năm trước cũng 1 cậu học sinh 12 ngồi gõ những dòng tâm sự thông qua blog plus..:D lúc đó thực sự cô đơn..not vui nếu phải nói ra rằng lúc đó cậu buồn ;) cũng có người yêu nhưng lúc đó người ấy ở quá xa..nhớ lại chút nào.. ...lúc đó ngồi viết nửa đêm nhưng chủ yếu là do cảm xúc của tuổi mới lớn... thời đó viết về bạn bè hay là viết về cuộc sống là thứ quá xa xỉ -xa xỉ hơn tất cả thứ gì khác đối với mình..nhưng bây giờ thì ngược lại chính thực sự những thứ ấy khiến mình tìm tới blog...haizzz... mỏ ngậm điếu thuốc cố viết nhanh rồi rít 1 hơi..thực sự 2 tuần qua có quá nhiều thứ khiến mình sụp đổ! nói sụp đổ với 1 thằng con trai như mình thì có vẻ hơi qá..xem nào..đi dạy thì ngồi ngẩn ra 10p con bé học sinh nó gọi anh ơi mới giật mình, ngồi học thì nghĩ vẩn vơ..đi xe thì thỉnh thoảng mất lái ở tốc độ cao :3 chắc mình cần 1 liều kích thích.đã tìm đến điếu thuốc nhưng xem ra chả có ích gì :3 nó không khiến cho mình tỉnh táo hơn 1 chút nào cả.. ? còn gì để viết không nhỉ??? chắc đây là bài đầu nên ngắn gọn thôi.. :( túm lại là hiện tại là bạn bè khiến cho mình nản. haiza. block fb cho chúng nó luôn. bực bực bực quá trời ơi X:( X(!!!! Block block tao blog hết!!!!
 
sky Blogger Template by Ipietoon Blogger Template